Con gái có học lập trình được không? 30 tuổi liệu có quá muộn để bắt đầu một lĩnh vực mới, một sự nghiệp mới? Chân dung dưới đây sẽ mang đến câu trả lời cho bạn!
Nguyễn Thị Thu Hiền – Một cô gái cá tính, năng động với mái tóc màu hồng trà sữa cùng giọng nói rất đỗi dịu dàng. Có lẽ không ai nghĩ rằng đằng sau thân hình nhỏ nhắn ấy là một cô gái mạnh mẽ, trưởng thành và đang hừng hực nhiệt huyết tìm lại chính mình ở tuổi 30.
Hiền Tốt nghiệp Đại học sư phạm thuộc top đầu thành phố với chuyên ngành ngoại ngữ, theo nghiệp dạy một thời gian, không hợp thì chuyển sang làm chăm sóc khách hàng cho 1 thương hiệu xe của Nhật khoảng 3 năm. Sau một thời gian trải nghiệm, cảm thấy bản thân muốn đến một vùng đất mới, Hiền đã tham gia 1 chương trình trao đổi văn hoá ở Mỹ trong 2 năm. Khi kết thúc dự án, đó là khoảng thời gian cô loay hoay tìm lại chính bản thân mình xem mình đang muốn gì, quyết định học code và làm lại mọi thứ từ đầu ở Mỹ cũng xuất phát từ đây.
Nội dung
Nhiều lần mình đã không khỏi nghi ngờ về quyết định của bản thân
Thời gian cân nhắc về quyết định chuyển ngành, lúc đó mình có khoảng 3 lựa chọn, trong đó lập trình là ngành mình cảm thấy gần với sở thích và nhu cầu của thị trường nhất. Xét về các điều kiện, tài chính, thời gian và độ tuổi thì BootCamp chính là mô hình hợp lý nhất về mọi mặt.
Chính vì vậy, mình đã chọn và học 1 chương trình BootCamp khoảng 3,5 tháng ở Mỹ. Với một người trái ngành để có thể làm lập trình viên chỉ trong 3 tháng rưỡi thôi thật sự rất khó. Xét về độ tuổi để chuyển ngành thì lại khá là mạo hiểm, mình đã gặp rất nhiều khó khăn.
Những ngày đầu tiên học code ở Mỹ, ngôn ngữ chính là rào cản đầu tiên mình phải đối diện. Mình bị khớp khá nhiều, vì bản chất là đang học 1 ngôn ngữ trên 1 ngôn ngữ thứ 2 chứ không phải ngôn ngữ mẹ đẻ. Học trong môi trường chỉ toàn người bản ngữ, trong khi mọi người có vẻ hiểu bài và tiếp thu tốt thì mình có cảm giác như bị bỏ lại phía sau, khiến áp bản thân bị áp lực vô cùng.
Thứ 2 là việc làm quen với code, với tư duy lập trình. Có quá nhiều khái niệm và kiến thức trừu tượng rất khó hiểu, mình phải lục hết tất cả các tài liệu từ tiếng anh đến tiếng việt, rồi đi hỏi cả giảng viên nhưng vẫn không hiểu được. Có lẽ đó là lý do mà ít con gái đi học code.
Thời gian đầu học code thật sự rất gian nan, nhiều lần mình đã không khỏi nghi ngờ về quyết định của bản thân, không biết mình có theo được ngành này không, mình có đi đúng hướng hay không. Dù học xong nhưng vẫn không đủ tự tin để đi làm. Do đó, ý định trở về Việt Nam để trau dồi lại kiến thức đã nhen nhóm, mình tìm hiểu và biết đến CodeGym.
Đúng vào thời điểm đó mình gặp 1 chị bạn từng tham gia chương trình giao lưu văn hóa chung và thật tình cờ khi chị ấy cũng là một cựu học viên của CodeGym. Nhận được một phản hồi không thể chân thực hơn từ một người đã từng học thì không lý do gì để mình tiếp tục chần chừ nữa. Đúng nơi, đúng thời điểm. Mình đã gấp rút thu xếp trở về Việt Nam trong vòng 1 tháng.
Những kỉ niệm không bao giờ quên…
Trước khi về Việt Nam mình cũng khá lo ngại vì nghĩ rằng mình khá là lớn tuổi và khi vào một môi trường có khá nhiều bạn trẻ không biết mình có thể hòa nhập được hay không. Nhưng ngạc nhiên là ngay ngày đầu tiên, tất cả mọi người trong lớp đều biết và nhận ra mình, một thành viên đến muộn của lớp dù chưa từng gặp, thấy rất dễ thương, mọi người cực kì hòa đồng, vui vẻ. Vì vào khá muộn so với mọi người, thời gian về nước gấp rút nên cũng không theo sát được chương trình, cứ nghĩ mình sẽ phải học lại mất thôi. Nhưng thật may mắn khi được cô Dương và các bạn nhiệt tình hướng dẫn, giảng bài nên mình đã pass module 1 để lên module 2 theo đúng như lộ trình.
Mình thấy thật may mắn khi là một thành viên của lớp C10, thật khó để trả lời cho câu hỏi kỉ niệm đáng nhớ nhất khi học tại CodeGym vì có quá nhiều kỉ niệm để kể. C10 là 1 lớp rất đoàn kết, cùng nhau chia sẻ, tâm sự mọi thứ từ học tập, công việc thậm chí cả những chuyện cá nhân, mỗi người một cá tính cả lớp gắn kết như một gia đình vậy.
Mọi người học tập rất hăng say, các bạn khá luôn cố gắng hỗ trợ các bạn yếu hơn, dần cân bằng và xoá bỏ sự phân cấp năng lực trong lớp. Cuối tuần cả lớp lại tụ tập để học nhóm hay tổ chức các hoạt động giải trí như đàn hát, cầu lông,…Mình cảm thấy cực kỳ may mắn khi trở về đúng thời điểm đó lúc đó, bản thân học lúc nào cũng phải cố gắng qua môn để được đi cùng C10.
Học ở CodeGym rất vui, môi trường học tập thoải mái, mọi người đến đây cùng học code luôn giúp đỡ lẫn nhau, giảng viên thì nhiệt tình, sẵn sàng giải đáp và hỗ trợ mọi lúc. Về học ở CodeGym nó như 1 sự hồi sinh vậy. Mình hiểu và thẩm thấu được hết những kiến thức đã học trước kia, nhanh chóng hoà vào guồng học cùng mọi người khiến bản thân càng học lại càng hứng thú, càng thấy hay và thú vị. Mình tìm lại được sự tin tưởng ở bản thân mình và tin vào sự lựa chọn của mình. Thật tự hào vì Việt Nam đã có mô hình này để giúp những người trái ngành như mình có thể chuyển ngành được.
Kế hoạch cho hành trình mới…
Khoảng thời gian đi qua, mình không thấy hối tiếc chút nào, mặc dù đã phải đánh đổi khá nhiều nhờ vậy mới có cơ hội để va chạm, vấp ngã để rèn nên một người mạnh mẽ, dám nghĩ dám làm những điều mình muốn như hiện tại. Ước mơ của mình là trở thành Software Engineer ở NewYork. Sau khi rời khỏi CodeGym, mình sẽ quay trở lại Mỹ và đem ước mơ đó trở thành mục tiêu để hiện thực hoá nó. Chắc chắn 1 vài năm nữa khi sự nghiệp ổn định mình sẽ quay trở về Việt Nam, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình.
CodeGym đã đóng vai trò rất lớn với mình, giúp mình tự tin hơn rất nhiều và quyết định quay trở về CodeGym vô cùng đúng đắn. Mặc dù chỉ vài tháng ngắn ngủi nhưng đây là quảng thời gian vô cùng xứng đáng, một quãng thời gian không quá dài nhưng đó là một sự chuyển mình lớn. Và chắc chắn rằng khi quay lại Mỹ mình sẽ tự tin hơn rất nhiều, mình sẽ nỗ lực hết mình để đạt được mục tiêu sớm nhất có thể.
0 Lời bình