Mình tên là Nguyễn Thanh Hải, học viên lớp C0922I1. Cũng như bao bạn bè đồng trang lứa, học xong cấp 3 mình chọn tiếp tục học cao đẳng công nghệ ô tô, rồi sau quyết định sang Nhật xuất khẩu lao động. Trở về Việt Nam sau 3 năm bôn ba ở đất nước mặt trời mọc, lúc đó mình cũng khá hoang mang vì không biết nên làm gì tiếp theo.
Nội dung
- Cơ duyên mình đến với lập trình
- Mình nghĩ đây là cơ hội cuối cùng của mình rồi, nếu không được thì về nhà phụ giúp gia đình
- Đã quyết định học thì học cho tới, đánh đổi đầu tư rất nhiều thời gian và tiền bạc thì mình phải cố gắng cho nó.
- Càng học mình lại càng muốn tìm hiểu về nó nhiều hơn.
- Nếu trở lại Nhật, 5-10 năm nữa cũng sẽ đi làm thuê làm mướn, rồi sau 5-10 năm đó thì mình sẽ làm gì?
Cơ duyên mình đến với lập trình
Mình chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hoặc có thể học lập trình đâu, vì nghĩ nó khó quá. Hồi đó đi Nhật cũng may chịu khó nên lúc về cũng có tấm bằng N2 trong tay, sẵn có lợi thế tiếng Nhật nên mình đã thử sức với nghề IT comtor đầu tiên. Đi phỏng vấn nhiều nơi nhưng đều được đánh giá rằng về ngôn ngữ thì dừng ở mức tương đối, nhưng về kiến thức chuyên môn hoàn toàn không có nên khá khó để cạnh tranh trong ngành này, nếu muốn đi dịch trong mảng CNTT thì nên đi học 1 khóa lập trình thì sẽ có lợi thế hơn. Và dĩ nhiên cũng không có nhiều chỗ mạo hiểm nhận một nhân viên chưa biết gì như mình. Có lẽ ý định học lập trình đã nhen nhóm từ đây.
Mình nghĩ đây là cơ hội cuối cùng của mình rồi, nếu không được thì về nhà phụ giúp gia đình
Nằm vùng trong những group tìm kiếm việc làm CNTT và tình cờ được một bạn TVTS CodeGym liên hệ tư vấn và gửi thông tin khoá học. Lúc đó mình chưa có ý định học lập trình đâu, ấy vậy mà, 2 tháng sau mình đã chủ động liên hệ lại để hỏi thông tin về khóa học của CodeGym ^-^.
Sau khi được giới thiệu về mô hình, lộ trình, khoá học, học phí,…Nghe tư vấn xong mình khá bất ngờ với mô hình của CodeGym, mô hình gì lạ quá, dành cả ngày 8 tiếng để chỉ để học thôi thì còn làm gì được nữa.
Mình đã suy nghĩ rất nhiều, tham khảo nhiều nguồn từ web, facebook, youtube,…để tìm hiểu thật kỹ về CodeGym, cũng hỏi nhiều bạn bè, một người bạn cũng đang làm IT khi xem lộ trình của CodeGym cũng nói lộ trình này khá nặng nên sợ mình học không nổi. Vì ngành CNTT cũng khá đặc thù mà, ai không học được thì sẽ không học nổi đâu.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cũng hai mấy tuổi đầu, về nước rồi mà cứ long bông, nên mình muốn thử một lần cũng như cho bản thân một cơ hội. Thế là mình đã về nhà xin phép ba mẹ đi học, ba mẹ cũng muốn mình có “cái nghề”. Vậy là mình ghé trung tâm làm bài đánh giá, phỏng vấn với chị Dương và nhập học khoá Java tháng 09 luôn. Mình nghĩ đây là cơ hội cuối cùng của mình rồi, nếu không được thì về nhà phụ giúp gia đình.
Đã quyết định học thì học cho tới, đánh đổi đầu tư rất nhiều thời gian và tiền bạc thì mình phải cố gắng cho nó.
Học ở CodeGym Sài Gòn, với mình tất cả mọi thứ đều mới mẻ. Các anh chị ở CodeGym rất chuyên nghiệp và thân thiện. Làm quen với nhiều kiến thức mới rất khó nhưng thật may đều đã vượt qua, chưa bao giờ mình có suy nghĩ sẽ dừng lại hay từ bỏ. Bởi vì khi vào đây, mình đã rất sẵn sàng với quyết tâm cao độ, đã quyết định học thì học cho tới, đánh đổi đầu tư rất nhiều thời gian và tiền bạc thì mình phải cố gắng cho nó.
Quả thật học lập trình rất khó mà chương trình lại nặng, chỉ cần sao nhãng một buổi thôi đã thấy không theo kịp rồi. Do đó, hầu như tất cả thời gian mỗi ngày mình đều dành cho việc học. Ngoài 8 tiếng ở lớp, về nhà sau khi ăn cơm mình lại tiếp tục học từ khoảng 7 giờ đến 10 giờ thì nghỉ.
Càng học mình lại càng muốn tìm hiểu về nó nhiều hơn.
Đến bây giờ mình cũng không rõ mình có thật sự phù hợp với lập trình hay không. Nhưng hiện tại mình thấy bản thân có thể học được, theo được, càng học mình lại càng muốn tìm hiểu về nó nhiều hơn. Cảm thấy mình không đến mức độ đào thải nó như cái cách mà mình học tiếng anh, khi đụng 1 chữ tiếng anh thôi cơ thể mình đã không muốn tiếp thu cái kiến thức đó rồi, nhưng với lập trình thì không như vậy. Module 3,4 có rất nhiều kiến thức mới rất khó,học quài sao không hiểu, ngồi quài sao không làm được. Những lúc đó mình thường đi xem hoạt hình, nghe nhạc, sau đó lại tiếp tục sốc lại tinh thần, khó quá thì mình tiếp tục tìm hiểu thôi vì đâu có ai sinh ra mà biết hết được.
Đặc biệt, có 1 kỉ niệm đáng nhớ nhất khi học tại CodeGym đó là mình được đứng đầu bảng leader board tháng 11. Không phải là giỏi giang gì nhưng khi đạt được mình cảm thấy rất vui, nó như một sự công nhận rằng bản thân mình có thể làm được, hãy tiếp tục đi.
Đến bây giờ, đã đi được ⅔ chặng đường mình cảm thấy hài lòng về mọi thứ, về chất lượng của trung tâm cũng như sự thay đổi của bản thân. Mình của bây giờ và cách đây mấy tháng trước đã khác rất nhiều, học được những kiến thức mà trước đây mình từng nghĩ là mình sẽ không bao giờ học được.
Nếu trở lại Nhật, 5-10 năm nữa cũng sẽ đi làm thuê làm mướn, rồi sau 5-10 năm đó thì mình sẽ làm gì?
Mục đích cao nhất của mình là trở thành BrSE, sau này mình sẽ lên leader và các vị trí cao hơn.
Sau khi tốt nghiệp, trong 1-2 năm đầu mình muốn làm việc trong một công ty lập trình outsource của Nhật. Tiếng Nhật mình cũng tạm ổn rồi nên mình muốn củng cố thêm kinh nghiệm chuyên môn trước vì BrSE đòi hỏi cả ngôn ngữ lẫn chuyên môn đều phải tốt.
Trong tương lai, mình định sẽ đi Nhật lại vì thích môi trường ở Nhật và thứ 2 là lương cũng cao hơn. Hơn nữa, trong cái ngành của này bên Nhật cũng rất thiếu, có sẵn ưu thế là tiếng Nhật nữa nên thật phí nếu mình không làm gì với nó. Trước khi vào CodeGym học, gia đình cũng khuyên mình đi Nhật lại diện du học hoặc đi làm như trước, nhưng nếu trở lại Nhật như vậy, 5-10 năm nữa cũng sẽ đi làm thuê làm mướn, rồi sau 5-10 năm đó thì mình sẽ làm gì? Chính vì vậy, mình quyết định hy sinh 1-2 năm ở VN để làm lại từ đầu, sau này mình lại có cái nghề phát triển được chứ không cứ lòng vòng mãi cũng vậy. Và quyết định học ở CodeGym Sài Gòn chính là những viên gạch đầu tiên cho những bước khởi đầu mới của mình.
0 Lời bình